Con nợ mẹ sự nhọc nhằn vất vả
Đã vì con bươn chải cả một đời
Con nợ mẹ nụ cười trên đôi môi
Đã vì con chẳng bao giờ son phấn.
Con nợ mẹ giọt mồ hôi lấm tấm
Đã vì con đội mưa nắng dãi dầu
Con nợ mẹ những sợi bạc trên đầu
Đã vì con hàng ngày phải lo nghĩ.
Con nợ mẹ khi tuổi thơ vô ý
Cất những lời không phải với mẹ cha
Con nợ mẹ khi chẳng được nhận hoa
Vào dịp lễ đáng ra mẹ phải có.
Con nợ mẹ vầng trán đang nhăn nhó
Bởi đã già mẹ chẳng được nghỉ ngơi
Con nợ mẹ một không gian thảnh thơi
Cả cuộc đời mẹ chưa bao giờ thấy.
Con nợ mẹ một người con cái ấy
Đáng lẽ ra mãi là đứa con dâu
Con nợ mẹ những suy nghĩ âu sầu
Mà đáng ra con phải tự ghánh vác.
Con nợ mẹ rất nhiều, nhiều thứ khác
Bởi hiện tại mẹ vẫn phải còng lưng
Con sẽ gắng để mẹ được vui mừng
Mẹ an nhàn hạnh phúc thời gian tới …
Thảo luận về post