Nhanh lên nào, kẻo muộn, các con
Anh Hai mặc quần áo cho em giúp Mẹ
Đi đâu Mẹ? Câu hỏi từ con trẻ
Ừ, Bố Mẹ ra toà, buổi sáng hôm nay…
Thằng anh tám tuổi đầu, con em bốn tuổi thơ ngây
Xúng xính áo quần, chơi nhảy dây ở sân toà buổi sáng
Không biết bên trong, Toà đang xử án
Chỉ buổi sáng này, Bố Mẹ chúng chia hai…
Rồi ngày mai hai con sẽ thuộc về ai
Bố nuôi anh hai, Mẹ sẽ là em gái
Hay cả hai sẽ cùng ở lại
Sống với Mẹ trong ngôi nhà, vắng Bố từ hôm nay…
Chốc chốc, anh hai chạy vào kêu: Bố! rồi vẫy tay
Một lúc sau em gái chạy lên ôm chân Mẹ
Trong trắng làm sao, tiếng lòng con trẻ
Nức nở lòng người dự khán sáng nay…
Con người ơi! Cuộc sống chính là đây
Kết quả của tình yêu, có phải là như thế
Con người si mê, thề non hẹn bể
Hai đứa trẻ tội tình gì, khi Bố Mẹ xa nhau?
Biết trước thế này, con người đừng lấy nhau
Để rồi hôm nay lại đưa nhau ra phân xử
Với tình yêu, có thể còn tha thứ
Nhưng với hai đứa trẻ này, liệu chúng có thứ tha…
Tôi ngồi dự khán mà lòng dạ xót xa
Thương cho sự thơ ngây của hai đứa trẻ
Trách cho sự bàng quang của những người là cha mẹ
Khi bào chữa với mọi người lý lẽ để chia tay…
Lý lẽ của mọi người, không nói chẳng ai hay
Nhưng lý lẽ của sự chia tay, không nói ra ai cũng biết
Tỉnh dậy đi, tiếng trẻ đang khẩn thiết…
Các người hiểu điều chúng cần… có phải thế không ?
P/s: Đọc bài thơ mà tôi thấy xót xa
Thấy thương thay tấm lòng con trẻ
Tuổi thơ chúng như tờ giấy trắng
Cha mẹ vẽ nên cuộc sống tuyệt vời…
Giờ sao nỡ bắt chúng phải xa rời
Đứa sống với cha thì ko có mẹ
Đứa ở với mẹ lặng lẽ khóc đòi cha
Cái chúng cần là tình thương của cả nhà.
Trong đó có cả cha lẫn mẹ
Chứ không phải là cuộc sống san sẻ
Chúng có tội gì khi bố mẹ xa nhau
Hãy nghĩ suy… và làm lại từ đầu.
Thảo luận về post