Chúng con đê đầu đảnh lễ tưởng nhớ đến Sư Ông – Ân đức của Sư Ông đối với chúng con tựa non cao biển cả !
Nguyện xin được tiếp bước con đường của Sư Ông
Nhân lễ chung thất của Sư Ông & “Thầy đã về đã tới” Làng Mai, nước Pháp
Trang nhà Chuatutam.net – chúng con xin được đăng lại bài thơ của Thầy Thích Nguyên Hiền viết vào lúc nghe tin Sư Ông nhập Tịch.
Kính mời quí vị cùng đọc lại !
THẦY ĐÃ ĐI RỒI
Thầy đã đi rồi
Giữa đêm khuya khi mùa Xuân đang đến
Con vẫn đang cầm trên tay ngọn nến
Gió lùa qua…
Hơi thở
Bến kia rồi.
Ai chỉ giùm tôi, dù chỉ một lần thôi
Điệu thở bơ vơ giữa tháng ngày lụn bại.
Chỉ có Thầy
Giữa nghìn trùng quan tái
Thắp trong con
Ngốc dại
Một làn hơi.
Khi thế nhân đang gấp gãy thở chơi vơi
Con vẫn biết hít sâu hơi thở của chính mình mầu nhiệm
Hai chữ đơn sơ ôm trọn cả tam tạng kinh thư: Chánh Niệm
Là gia tài Thầy để lại cho con
Cho cả nhân gian trên những lối mòn
Dù chẳng biết chừ ai còn, ai mất.
Nhớ Giác linh xưa !
Nụ cười mỉm mật
Ánh mắt khơi Thiền
Tâm Quán “Tình Người” thơ mộng giấc cô miên
“Nói Với Tuổi Hai Mươi” những muộn phiền tuổi trẻ
Mở hội Vu-lan cài bông hồng áo Mẹ
Chỉ “Nẻo Về Của Ý” quá thênh thang
Nắm tay trao “Nẻo vào thiền học” nhẹ nhàng
Tìm “Lá Bối” trên ngàn trang kinh sử.
“Hiện Đại Hóa Đạo Phật” giữa lằn ranh sinh tử.
Gọi “Hoa Sen Trong Biển Lửa” quê hương.
“Giữ Thơm Quê Mẹ” nơi Nam Việt Phật học đường
Đặt nền tảng giáo dục cho trường Vạn Hạnh.
Rồi lặng lẽ qua trời Tây lập hạnh
Đọc Truyện Kiều cho Tổng thống Mỹ nghe
Cất tượng Phật vào tay áo nghiêng che
Truyền Ngũ giới cho bạn bè nước Chúa.
Rồi tổ chức cứu vớt thuyền nhân sau những ngày quê hương binh lửa
Dưới tháp Eiffel cuốc sỏi trồng hoa viết sách giữa Làng Hồng.
Nhớ “Đường Xưa Mây Trắng” quá mênh mông
Viết Sử Luận về Việt Nam Phật giáo.
Hơn cả ngàn trang tình đời nghĩa đạo
Người chỉ ra “Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức” diệu kỳ.
Nhớ quê hương sau Bốn mươi năm thế cuộc phân ly.
Người “Thả Một Bè Lau” rồi hồi quy đất Mẹ
Nguyên thủ, doanh nhân, cụ già, em bé
Người nắm tay “An Lạc Từng Bước Chân”
Kết nối tình huynh đệ khắp Tăng thân.
Ngồi lại, sẻ chia, lắng nghe, và thở.
Mười lăm năm với biết bao ngăn trở
Chín mươi lăm tuổi đời trút hơi thở ra đi.
Người đi con biết nói gì
Trầm xông tĩnh thất bút ghi mấy lời
Mây giăng phương ngoại trắng trời
Kính dâng ba lạy một đời tri ân.
(Thơ Thầy Thích Nguyên Hiền.)
THẦY ĐÃ VỀ ĐÃ TỚI LÀNG MAI, NƯỚC PHÁP
Làng Mai chào đón Thầy vào một ngày xuân ấm áp giữa trời trong, nắng hiền.
Trước đó quý thầy, quý sư cô đại diện Làng Mai, Pháp đã trở về chùa Tổ, Từ Hiếu để được đảnh lễ Thầy tại thất Lắng Nghe. Và cung thỉnh tro và xá lợi của Thầy về với Làng Mai, nước Pháp.
Vừa tới sân bay, Thầy đã được các sư con tại Tu viện Suối Tuệ và thiền đường Hơi Thở Nhẹ tại Paris nghinh đón và thỉnh về đây.
Tứ chúng của Làng Mai tại Bordeaux đã vân tập trang nghiêm tại chùa Pháp Vân, háo hức chờ đón Thầy. Trong tiếng chuông trống bát nhã vang rền, dòng sông tăng thân di chuyển nhẹ nhàng, cẩn trọng và tràn đầy hạnh phúc khi được bước đi bên Thầy. Giữa không khí đoàn tụ thiêng liêng và cảm động ấy, đại chúng đã hát tặng Thầy bài hát “Đã về, đã tới” với 3 ngôn ngữ là Việt, Anh, và Pháp. Giây phút này đã thật sự trở thành giây phút huyền thoại.
Ở Làng đã tổ chức khoá tu 3 ngày trực tuyến cho thiền sinh khắp nơi được tham dự tu tập. Hơn 500 thiền sinh của khoá tu Chung Thất và khoảng 15 ngàn người cùng tham dự trực tuyến buổi lễ rải tro của Thầy qua Zoom và kênh YouTube Tiếng Anh của Làng Mai. Các vị thân hữu và hàng xóm thân thiết của Làng cũng đã có mặt trong dịp này để được trực tiếp đưa Thầy về với Đất Mẹ tại Vườn Bụt, xóm Thượng. Hoa trái của tình huynh đệ, niềm vui tu học chuyển hoá và trái tim phụng sự chính là món quà tất cả chúng con, đệ tử xuất gia cũng như tại gia của Thầy khắp chốn xin dâng lên Thầy trong ngày Thầy về với trăng sao.
Từng khóm hoa thuỷ tiên bừng nở trên Pháp Thân Tạng như hàng ngàn, hàng vạn cánh tay của các vị Bồ Tát Tùng Địa Dũng Xuất chào đón Thầy về với Đất mẹ thân yêu. Chim chóc ca mừng, trái tim chúng con thêm thổn thức khi nhớ tới lời Thầy dạy:
“Con có hay
Trên bầu trời xanh mây trắng vẫn còn bay?”
Thầy đã thực sự hoá thân thành đám bạch vân, bay thong dong trên bầu trời. Là vầng mây hiền cho chúng con bóng mát. Học theo hạnh nguyện của Thầy, chúng con xin nguyện xây dựng tình huynh đệ, đi với nhau như một dòng sông, cùng với nhau tiếp tục con đường tu học Thầy đã trao truyền. Và nguyện tiếp nối Thầy để Làng Mai sẽ vẫn là nơi cho những ai muốn trở về sau bao tháng ngày rong ruổi với lo âu, sợ hãi, tuyệt vọng trong cuộc sống của họ. Như Đất mẹ đã chở che và ôm lấy Thầy trong cuộc hành trình trở về này.
“Nhìn lại đi
Thầy đang ở trong con, và trong từng nụ hoa, chiếc lá
Nếu gọi tên Thầy, con sẽ tự khắc thấy Thầy ngay
Con đi đâu? Cây mộc già đã nở hoa, thơm nức sáng nay
Thầy trò ta thật chưa bao giờ từng cách biệt
Xuân đã về, các cội thông đã ra chồi óng biếc và bên mé rừng đã nở rộ hoa mai.”
Hình ảnh: Làng Mai
Thảo luận về post