Đã trót sanh ra cuộc đời này
Biết bao duyên nghiệp cứ bủa vây
Làm sao tránh khỏi đời dâu bể
Nhẹ gót ta về như áng mây.
Sẽ chẳng bao giờ ta liễu tri
Nếu còn ôm mãi nỗi sầu bi
Thôi buông để thấy lòng an lạc
Hoan hỷ theo về trên lối đi.
Nhất định rồi sẽ vơi nỗi đau
Khi ta xả bỏ những ưu sầu
Buông đi để thấy lòng an lạc
Nhẹ gánh ta về vui biết bao.
Sẽ đến một ngày ta liễu tri
Khi lòng tràn ngập ánh Từ Bi
Ngộ chân giải thoát đời an lạc
Tỏ rạng muôn điều trên lối đi.
Nam Mô Phật.
Thảo luận về post