Nếu một ngày, bạn thấy mình nhỏ bé…
Hãy dừng chân để xem bầu trời rộng đến nhường nào, đôi chân bạn có thể bước đến những đâu và bạn nên dừng chân ở đâu trên chặng đường dài gian khổ để tìm chút bình yên cho riêng mình.
Nếu một ngày, bạn cảm thấy mình đơn độc…
Hãy biết kiên nhẫn chờ đợi và biến nỗi cô độc của chính mình trở thành sức mạnh để trở nên mạnh mẽ hơn. Đừng níu vội bàn tay ai đó chìa ra cho mình, bởi vì nếu bàn tay đó không đủ mạnh, có thể bạn sẽ kéo người đó vào nỗi bất hạnh như chính bạn.
Nếu một ngày, bạn thấy con đường mình đi đang chia thành nhiều ngã…
Hãy bình tĩnh và sáng suốt để lựa chọn cho mình một con đường đúng đắn nhất. Hãy luôn nhớ rằng, con đường hạnh phúc nhất là con đường của chính bạn lựa chọn.
Nếu một ngày, ai đó rời xa bạn…
Cứ buồn nhưng đừng vội đánh mất niềm tin vào cuộc sống tươi đẹp này. Họ đi – nghĩa là họ đánh mất bạn chứ không phải bạn đánh mất tình yêu của mình.
Nếu một ngày, bạn cảm thấy mệt mỏi trước giông bão cuộc đời…
Hãy cứ tin rằng khi bước qua những cơn giông bão đó, đôi chân bạn sẽ dần dần cứng cáp, đầu óc bạn sẽ trở nên linh hoạt và ý chí bạn sẽ trở nên sắt đá hơn. Để một ngày nào khác, bạn có đủ tự tin để đối mặt với mọi khó khăn trên đời, đủ đắng cay để nhận ra và trân trọng thứ hạnh phúc mình nắm giữ, đủ trải nghiệm để đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã.
Thảo luận về post