(Mùa An Cư Kiết Hạ Năm 2013 – Phật Lịch 2557 )
Dòng sông chảy làm sao ta níu lại để tìm về với quá khứ nguyên lai?
Mới thu nào bỡ ngỡ lần sơ ngộ mà hôm nay đã mấy độ thu rồi?
Thời gian sẽ lặng lẽ đi qua một cách vô hình, mang theo những gì hiện hữu một thời đi vào dĩ vãng.
Quá khứ bao giờ cũng đẹp nhưng sẽ không còn gì nếu không còn một chút hoài niệm về đoạn đường đã đi qua.
Nó là những gì của kí ức và hoài niệm, nhưng có ai biết cho rằng những gì ấy lại là nền tảng cho hiện tại và tương lai.
Còn lại trong tôi và bạn nhé…!
Thảo luận về post