Phía cuối con đường, có chăng đó là lần cuối bạn được nhìn ánh bình minh sáng sớm, hay thoáng buồn lặng ngắm hoàng hôn ?
Và rồi có lẽ ở đó, bạn thấy rằng cuộc sống trôi đi nhưng không bao giờ lặp lại, có những khoảnh khắc chỉ đến một lần trong đời, là ánh trăng đẹp, hay buổi chiều mưa rơi… mỗi một lần sẽ khác.
Phía cuối con đường, bạn có thể cười, nhưng có khi bạn sẽ khóc.
Cuộc đời cũng giống như một con đường dài, con đường ấy, phía cuối là hạnh phúc hay đau thương, có ai nào biết được, chỉ biết rằng khi bắt đầu bước đi trên con đường ấy, họ chỉ có thể lựa chọn mà thôi !
Và cũng bởi:
“Cuộc đời là quả lắc giữa nụ cười và nước mắt”.
Phía cuối con đường, bạn sẽ thấy.
Hãy tin:
Đêm dù dài nhưng ngày mai,
Bình minh rồi sẽ đến…!
Nam Mô Hoan Hỷ Tạng Bồ Tát Ma ha tát.
Thảo luận về post