Qua Sông Mấy Ai Còn Nhớ Con Đò Xưa… ?!
Con thấy những đám mây
Như bước Thầy thanh thản
Chẳng nơi đâu là nhà
Nên mặc tình lang thang.
Trần gian là cõi mộng
Một hôm mộng sẽ tàn
Dưới mặt trời rực rỡ
Giọt sương tan hân hoan.
Trong vòng quay bất tận
Của cuộc sống vô thường
Phút giây Thầy có mặt
Trái tim tràn yêu thương !
Thảo luận về post