Cuộc sống hối hả, đôi khi cũng cần lắm những khoảnh khắc sống chậm lại để không bỏ lỡ thời khắc của hạnh phúc.
Chậm lại là khi đôi môi không vội thốt ra những lời làm tổn thương đối phương trong một cơn nóng giận, mà tự chiêm nghiệm chính mình để không vô tình cứa một vết vào hai chữ yêu thương.
Chậm lại là khi ta đang băng qua đường chợt nhìn thấy một cụ già hom hem đang tần ngần đứng bên mép đường mà chẳng dám bước sang. Có thể sẽ trễ mất vài giây, nhưng con tim bạn sẽ khẽ mỉm cười…
Chậm lại là khi đừng vội phán xét một người luôn lạnh lùng, kiêu ngạo là khó ưa, hãy quan sát và lắng nghe, có đôi khi vẻ bề ngoài chỉ để ẩn giấu một tâm hồn cô đơn, cần sự chia sẻ.
Có đôi khi chỉ cần đừng bước quá mau và ngoảnh đầu nhìn lại, bạn sẽ thấy được đôi mắt ngấn lệ của mẹ và nụ cười trìu mến của cha vào giây phút chia xa. Để nhớ, để khắc ghi vào tim một bến bờ luôn dang tay chào đón ta lỡ mai sau vấp ngã.
Hãy bước chậm lại… bạn sẽ không bị vấp ngã, vì biết đâu trên con đường mà bạn đang đi phía trước đầy nguy hiểm, chậm lại có thể bạn vẫn bị ngã nhưng vết thương sẽ nhẹ nhàng hơn và nổi đau sẽ không sâu như thế.
Hãy bước chậm lại… hãy dành thời gian để chọn lựa con đường riêng cho bạn. Trước mỗi chúng ta luôn có nhiều ngã rẽ khác nhau: qua trái – qua phải – hay tiếp tục đi thẳng… Mỗi con đường mà ta chọn lựa sẽ là một bước ngoặc lớn cho cuộc đời của mình vì vậy hãy bước chậm lại để có sự chọn lựa chính xác.
Hãy bước chậm lại… vì biết đâu phía sau bạn có người đang cần sự giúp đỡ. Một bàn tay đưa ra đúng lúc thực sự là đáng quí và trân trọng biết bao. Vì liệu bạn có chắc rằng trong suốt cuộc đời này bạn không cần một bàn tay của ai đó.
Hãy bước chậm lại… và lắng nghe… chắc chắn bạn sẽ nhận ra xung quanh bạn có rất nhiều điều thú vị. Và rằng hoa vẫn nở… chim vẫn hót… cuộc sống vẫn đang sôi động. Vậy thì tại sao chúng ta cứ phải vội vã nhỉ, hãy bước thật chậm và tận hưởng những niềm vui của cuộc sống.
Hãy bước chậm lại… vì nếu không có thể bạn sẽ bỏ qua những cơ hội quan trọng dành cho bạn, những con người yêu thương và quan tâm bạn. Mà cơ hội thì không đền nhiều lần trong đời, vì vậy hãy cẩn thận bạn nhé.
Hãy bước chậm lại… bạn sẽ nhận ra bạn đã đi quá xa rồi đấy, hãy tự hỏi bạn có bỏ quên gì không? Xung quanh bạn còn ai không? Trả lời được hai câu này bạn sẽ biết mình sẽ làm gì?
Hãy bước chậm lại để thận trọng và không cuốn mình vào những vòng xoáy cám dỗ. Bởi cha mẹ có thể chờ đợi ngần ấy năm để nhìn ta lớn, vậy tại sao bản thân ta không bước chậm lại để trân trọng chính bản thân mình?
Hãy bước chậm lại… bạn có thấy cuộc sống những ngày qua là tẻ nhạt không? Rằng bạn chưa thực sự làm được gì có ích không? Và rằng bạn luôn gặp xui xẻo hay luôn bị sai lầm không? Ai cũng từng có cảm giác như vậy, giờ là lúc chúng ta cùng nhìn lại – cả bạn cả tôi – nhìn lại để có những quyết định đúng đắn nhất cho mình.
Bước chậm hơn một chút… và chấp nhận những gì mình đã có, cho dù là mất hay được, buồn hay vui!
Qua một ngày vui một ngày, vui một ngày lãi một ngày. Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận…
————
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Thảo luận về post