Tôi ngủ muộn trang kinh quên khép lại
Đèn khuya buồn leo lét bóng mông lung
Tôi ngồi đó gục đầu lên giá sách
Bỏ câu kinh đang lấp lững giữa dòng.
Trong ký ức tôi mơ màng mộng mị
Bẻ câu kinh tìm triết lý hiện sinh
Chợt giật thót nghe tim mình rung động
Nơi bến bờ sa mạc cõi tâm linh.
Ờ có thế giữa mịt mờ mộng tưởng
Tôi ngu ngơ ôm lấy chính mình
Rồi nức nỡ cho cõi lòng rộng mở
Đón tôi về từ vạn nẻo vô minh.
Thảo luận về post