Trong kinh Đại Bổn A-Di-Đà, Đức Phật Thích-Ca Mâu-Ni dạy cho các đệ tử biết về sự tích đức Phật A-Di-Đà rằng: đời quá khứ lâu xa về trước ở nước Diệu Hỷ có vị quốc vương tên là Kiều-Thi-Ca. Bấy giờ có Đức Phật tại thế hiệu là Thế-Tự-Tại Vương Như Lai vì nhà vua mà thuyết pháp. Vua nghe xong liền giác ngộ, khước từ ngôi vua xuất gia làm tỳ-kheo hiệu là Pháp Tạng.
Một hôm, Pháp Tạng tỳ-kheo đảnh lễ Phật, quỳ xuống chấp tay cầu Phật Thế-Tự-Tại Vương chứng minh 48 lời phát nguyện của Ngài. Do nguyện lực ấy, sau này trải qua nhiều kiếp tu hành, Ngài viên thành lời nguyện và thành Phật hiệu là A-Di-Đà.
Đức Phật A Di Đà là Giáo chủ cõi Tây-phương Cực-Lạc. Ngài phát 48 đại nguyện mục đích trang nghiêm cõi nước và hạnh nguyện độ sanh, cứu giúp chúng sanh trong Thế giới Ta-bà thoát khỏi những ràng buộc dòng đời khổ lụy, hướng về thế giới an lành.
Trong lời nguyện thứ hai mươi Ngài phát nguyện: “Nếu con được thành Phật mà chúng sinh trong mười phương nghe danh hiệu của con, để lòng nhớ nghĩ đến nước con, tu trồng các công đức, dốc lòng hồi hướng, cầu sinh về cõi nước con mà không được vừa lòng thì con chẳng trụ ở ngôi Chánh-Giác”.
– Theo truyện Ký, Vào thời Ngô-Việt-Vương, tại Hàng-Châu có Hòa thượng HÀNH-TU, trụ trì Chùa Pháp-Tướng. Ngài vốn con nhà họ Trần ở Tuyền-Nam, Sanh ra có Tướng lạ, hai tai dài chấm tới vai, đến bảy tuổi vẫn không nói. Một hôm có người đùa hỏi, Ngài bỗng ứng tiếng đáp: “Nếu không gặp bậc Tác gia, nói cho lắm chỉ xô phá lầu khói mà thôi!”. Sau ngài xuất gia ở Chùa Ngõa-Quan tại Kim-Lăng, tham phỏng với Tuyết-Phong Thiền sư, Ngộ được Tâm ấn. Từ đó Mãnh thú gặp Ngài đều thuần thục, từng nổi tiếng là ông Tăng có nhiều sự Phi thường, Linh dị. Có một Đại đức hỏi: “Thế nào ý nghĩa của đôi tai dài?” Ngài không đáp, chỉ kéo dài hai tai mà biểu thị. Lại hỏi: “Chót núi phương Nam có khó đến chăng”?”. Ngài đáp: “Chỉ tại chưa từng đi đến”. Hỏi: “Sau khi đến rồi như thế nào?. Đáp: “Một mình nằm nghỉ đỉnh non cao”.
– Ngô-Việt-Vương nhân khi đến Chùa Lễ Phật, có hỏi ngài VĨNH-MINH: “Bạch tôn đức! Thời nay có bậc Chân Tăng nào khác chăng?” Đại sư đáp: “Có Hòa thượng HÀNH-TU, Đôi tai dài, chính là PHẬT ĐỊNH-QUANG Ứng thân đấy!”. – Vương tìm đến ngài HÀNH-TU cung kính đảnh lễ, tôn xưng là ĐỊNH-QUANG Như-Lai ra đời. Ngài bảo: “VĨNH-MINH ĐẠI SƯ THẬT KHÉO NHIỀU LỜI. ÔNG TA CŨNG CHÍNH LÀ PHẬT A-DI-ĐÀ ỨNG THÂN ĐÓ”. Nói xong, ngồi yên mà Hóa. Ngô-Việt-Vương vội vã trở về Chùa Vĩnh-Minh định gạn hỏi hết, thì Đại sư cũng đã thị Tịch.
– Do đó, Người đương thời Truyền nhau: VĨNH-MINH ĐẠI SƯ LÀ PHẬT A-DI-ĐÀ ỨNG HÓA. Và hàng Tăng Tục mới lấy ngày Sinh Nhật của VĨNH MINH Đại sư ngày 17 tháng 11 là Ngày Lễ Vía Kỷ Niệm Phật A-Di-Đà.
NAM MÔ TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC THẾ GIỚI ĐẠI TỪ ĐẠI BI A DI ĐÀ PHẬT.
Thảo luận về post