Ta còn để lại gì không, Kìa non đá lỡ, này sông cát bồi, Lang thang từ độ luân hồi, U minh nẻo trước xa xôi dặm về, Trông ra bến hoặc bờ mê, Nghìn thu nửa chớp, bốn bề một phương, Ta van cát bụi bên đường, Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này.
The True Meaning Of Life:
Hãy tưới ướt đời mình
Trước khi dòng lệ cạn
Hãy sống hết lòng mình
Trước khi đời khép kín.
Ta là người lữ khách
Qua đây tạm dừng chân
Đến đi như sợi nắng
Mất còn như hư không.
Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang.
Đêm dài cho kẻ thức
Đường dài cho người mệt
Luân hồi dài kẻ ngu
Không biết chơn diệu pháp.
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Thêm một ngày sống nữa để yêu thương.
Đôi tay như sen hé
Lòng kính thành như hoa
Nguyện người thương nhau mãi
Dù cuộc đời phong ba.
Mẹ yêu bắc một nhịp cầu
Đưa con vượt khỏi nỗi sầu thế gian
Mẹ ru tình ngập nắng vàng
Mẹ ru vượt cả ba ngàn đại thiên.
Qua rồi qua rồi đó
Bờ kia đã vượt qua
Đã qua rồi tất cả
Bừng trí tuệ chan hòa.
Thân ta là dải đất bằng
Tâm ta là nước sông Hằng mênh mông
Tình ta là đóa hoa hồng
Ý ta là cả cánh đồng tâm linh.
Cuộc đời như một giấc mơ
Tỉnh ra mái tóc bạc phơ trên đầu
Tuyệt mù xanh thẳm ngàn dâu
Gió tung cát bụi tìm đâu lối về?
Tay nâng bát cơm này
Tôi thấy rõ vạn vật
Đang dang tay góp mặt
Để cùng nuôi dưỡng tôi.
Thảo luận về post