Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Cứ mỗi độ thu sang những chiếc lá vàng rơi rụng, cảnh vật như đang trầm lặng, chuẩn bị vươn mình chào đón những ánh sáng lung linh của mùa thu êm dịu, cũng đã báo hiệu mùa Vu lan đã đến. Một lần nữa người con Phật lại được lắng đọng tâm tư, để hoài niệm về nguồn yêu thương trong cuộc đời, thắp lên ngọn đèn Báo Ân sanh thành dưỡng dục trong lòng mình.
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.
Dòng đời cứ mãi êm đềm trôi theo dòng thời gian năm tháng, thấm thoát con đã lớn khôn. Mới ngày nào đây con còn nằm trong vòng tay âu yếm của mẹ, được chăm sóc bú mớn cho từng giọt sữa, được nâng niu trong những giấc ngủ trưa hè với tiếng hát ầu ơ vổ về. Lời ru ấy của mẹ còn vọng mãi trong con đến tận bây giờ.
Chúng con biết thời gian thơ mộng ấm áp đó đã đi qua rất lâu, nhưng hình ảnh của người mẹ già sớm tối vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí con cho đến tận bây giờ. Kính thưa mẹ ngay từ lúc con biết nói thì hai chữ đầu tiên con gọi là mẹ, mẹ ơi !
“ Mẹ ơi ! ” tiếng gọi mà từ khi con bập bẹ biết nói, sao mà trìu lắng thân thương quá, mãi cho đến ngày hôm nay chúng con vẫn không sao hiểu cho hết được ý nghĩa đó. Mẹ là sự sống, là tình yêu, là bùi ngọt là đắng cay, là hương thơm, là vốn luyến, là ánh sáng soi đường cho cả cuộc đời chúng con đi. Và rồi thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, mỗi ngày con một trưởng thành khôn lớn, nhưng ngược lại thì mẹ ngày một già đi, những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ cũng dần dần bắt đầu xuất hiện, đầu tóc mẹ cũng bạc trắng đi rất nhiều.
(Thắp nến nguyện cầu trong ngày Vu Lan)
Chúng con biết mẹ là người luôn luôn gần gũi, đồng hành sát cánh cùng con ngay từ lúc con còn thơ bé cũng như đến ngày khôn lớn trưởng thành. Công ơn đó không có ngôn từ nào diễn tả cho hết được nên người xưa có câu:
“Ngôn ngữ trần gian là túi rách
Sao chứa đầy hai chữ mẹ ơi”.
Mẹ ơi ! Với con mẹ là tất cả, là vị bồ tát với tình thương bao la không bến bờ. Mẹ nâng niu, thương yêu chúng con bằng cả tấm lòng, bằng cả tình thương mà mẹ có giành trọn cho con. Mỗi khi con khát, thèm ăn thì mẹ là người rót từng giọt sửa ngọt, mớm cho con từng muỗng cháo, miếng cơm, khi con đòi ngủ thì mẹ vẫn chính là người kề cạnh để đem lại giấc ngủ an lành cho con. “ mẹ già hơn trăm tuổi vẫn còn thương con tám mươi ”.
Quả thật vậy mẹ là người sống một đời vì con, sống với những tương lai hạnh phúc của chúng con. Mẹ ơi! Con nghĩ chúng con chỉ là những giọt nước, những cơn sống ồn ào, đến đi vô tình không hay biết gì. Chỉ có mẹ là bến bờ với cả một bãi cát trắng tinh khiết êm dịu, vẫn nằm đợi chờ những cơn sống vỗ về.
Kính thưa mẹ chúng con biết những gì hôm nay con có được cũng chính là những gì mẹ có đã ban tặng cho chúng con, mẹ luôn luôn lam lũ vất vả một đời bằng đôi bàn tay thô gầy chai sạn, bằng cả đôi mắt nhìn vào đời sâu sắc với những đêm trường hiu quạnh, bằng cả tấm lưng, và bằng cả đôi bàn chân run rẫy nhưng mẹ vẫn vững vàng từng bước để dìu dắt chúng con đi. Nhưng chúng con vẫn hờ hững ham chơi với những thú vui tạm bợ của cuộc đời trong tuổi hồn nhiên, để rồi thời gian năm tháng đã bào mòn tấm thân khô gầy, ốm yếu của mẹ mà chúng con không hay biết gì. Hơn thế nữa chúng con còn rất nhiều lần làm cho dòng nước mắt mẹ chảy dài trên đôi má, vì chúng con ham vui luôn chạy theo những thú vui tạm bợ của cuộc sống mà con cho đó là hạnh phúc, hạnh phúc có thật.
Mẹ luôn dạy cho con những điều hay lẽ phải, những luân thường đạo đức làm người để mong chúng con khôn lớn nên người, có sự nghiệp công danh với đời, trở thành người hữu ít cho xã hội.Vậy mà chúng con không biết lắng nghe mà ngược lại chúng con có thái độ hành động cải lại, bằng những lời to tiếng với người mẹ hiền.
Mẹ ơi ! Chúng con đã vô tình hay cố ý với biết bao lần mẹ phải buồn lòng, phải chịu biết bao tiếng đời xấu xa cũng vì con, thì giờ đây chúng con xin được phủ phục trước ba ngôi tam bảo và sự chứng minh của chư tôn đức tăng ni, chúng con xin sám hối và xin nhận được nơi mẹ lòng tha thứ.
Khi nói đến tình mẹ thiêng liêng cao quý không gì sánh bằng như trời cao bể rộng. Mẹ được ví như là đóa hồng đỏ thắm tinh khiết thì cúng ta cũng không thể nào lãng quên hình bóng người cha già vẫn âm thầm dõi bước theo con từng ngày để giúp đỡ cho con niềm tin ý chí vào đời. Mẹ là đóa hồng tươi thắm thì cha chính là cành, là cuống để nâng niu đóa hồng đó.
Quả thật vậy, công lao của cha cũng không kém gì mẹ, cha đã giành trọn tất cả những gì cha có để cho chúng con làm hành trang bước vào đời. Công lao của cha thật cao vời không sao nói cho hết được, được ví như núi thái, trời cao, bể rộng. Cha đã làm lụng vất vả, hy sinh cả đời mình cho con được no cơm ấm áo. Cha nghiêm nghị tận tâm giáo dục cho con nên người, nhờ sự nghiêm nghị đó mà hôm nay chúng con được thừa hưởng những nhân cách đạo đức của cha để cho cuộc sống chúng con được hạnh phúc và mọi người yêu mến.
“Cha là bóng cả ngã che con
Là cả tình thương chẳng xói mòn
Là cả cuộc đời vô biên quá
Nặng nghĩa tình cha như nước non”.
Tình thương của cha là những gì cần thiết nhất cho cuộc sống chúng con hôm nay, cha luôn dõi bước theo con từng ngày. Không lúc nào cha không quan tâm đến chúng con, ngay khi chúng con còn là cục sữa đặc trong bụng mẹ, thì cha chính là người gián tiếp mang tình thương vỗ về chăm sóc con bằng những việc làm cụ thể. Cha thức khuya dậy sớm chăm sóc mẹ, làm tất cả những công việc của mẹ để mẹ nghĩ ngơi có sức khỏe giữ gìn thân con còn trong bụng mẹ, hơn thế nữa mỗi khi trở dạ để con được chào đời thì cha là người đầu tiên lo lắng tỉ mỹ, chạy ngược, chạy xuôi lo từng chút một miễn sao được mẹ tròn con vuông.
Rồi thời gian qua đi, con cũng ngày một khôn lớn trưởng thành, thì cha luôn giành thời gian bên con để chăm sóc nâng niu, dạy bảo chúng con từng chút một. ngay cả khi con bị bệnh thì cũng không ai khác mà chính là cha, người luôn ngồi bên con, lo cho con từ muỗng cháo miếng cơm, ngay cả những việc nhỏ nhặt nhất, chỉ mong sao con được khỏe mạnh. Với con, cha là niềm tin nghị lực cho con.
Cha luôn luôn nghiêm nghị, ôn hòa, âm thầm, nhưng cha luôn mang một tình thương êm dịu, thầm lặng sâu tận đáy lòng mà dạy dỗ chúng con nên người. Cha chính là người cho con niềm tin, ý chí, kinh nghiệm vững chắc để bước vào đời. Cha đã ôn tồn khuyên răn cho chúng con những thói hư tật xấu, dạy cho con những giá trị đạo đức làm người. Vì tương lai cả đời con mà cha đã chẳng ngại nhọc nhằn khó khăn gian khổ, nắng sớm chiều mưa, và cả những cơn mưa dầm buốt giá mùa đông hay nắng gắt trưa hè.
Cha lam lũ chỉ mong sao con được no đủ. Cha ơi! Con cảm ơn cha nhiều lắm vì cha chính là người mà dẫn bước con đi trên đường đời chông gai vấp ngã. Cha còn chính là niềm hạnh phúc của con, cha còn là người thầy cao quý nhất luôn dạy con những kiến thức đạo đức thấm đậm tình người.
Cha mẹ ơi ! Chúng con muốn dâng lên tất cả những gì con có từ lòng thành chí kính tận đáy lòng con để dâng tặng cha mẹ.
Hôm nay mùa Vu lan báo hiếu lại về, trong không khí trang nghiêm thắm đậm tình thương, và theo gương hiếu hạnh ngài Đại Hiếu Mục Kiền Liên chúng con xin được báo ân sanh thành của cha mẹ trong muôn một.
Vu lan là ngày của tình thương, ngày hiếu hạnh của những người con có mặt trên cuộc đời, chúng con cho vu lan là mãi mãi, để chúng con luôn được báo đền thâm ân.
Giờ đây chúng con xin dành trọn tâm tư thành kính hướng về những đấng sanh thành, nguyện nổ lực tinh tấn tu học và luôn là người con chí hiếu để báo đền thâm ân.
Như trong truyện Kiều có đoạn viết về Thúy Kiều bán mình chuộc cha:
“…Sao cho cốt nhục vẹn toà
Trong khi ngộ biến trùng quyền biết sao?
Duyên hội ngộ, đức cù lao
Bên Tình, bên Hiếu, bên nào nặng hơn?…”
Hai chữ “Cù Lao” được khái niệm ở trong Kinh Thi, đa số mọi người nghe rất quen, nhưng chưa hiểu rõ ngọn nguồn.
Nói đến công ơn dưỡng dục của cha mẹ được gói gọn trong Chín Chữ Cù Lao. Thiết tưởng bổn phận làm con ta phải hiểu rõ ý nghĩa của câu nói được truyền tụng từ ngàn xưa này, cũng không phải là điều thừa vậy:
1. Sinh: là sinh đẻ
2. Cúc: là nuôi nấng
3. Phủ: là vuốt ve
4. Xúc: là cho con bú, cho ăn
5. Trưởng: là nuôi cho khôn lớn
6. Dục: là dạy dỗ
7. Cố: là trông nom
8. Phục: là tùy tính mà dạy
9. Phúc: là che chở, bảo bọc.
Cũng trong chân nghĩa đó ca dao Việt Nam có câu:
Nhớ ân chín chữ cù lao
Ba năm nhũ bộ biết bao nhiêu tình.
Trong khi đó cũng có những người con có những cách sống đã làm cho lòng mẹ xót xa đau buốt:
Mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày.
Hay câu ca dao nêu lên hình tượng một mẹ già nuôi cả bầy con làm ví dụ răn đời:
Một mẹ nuôi nổi chín mười con
Chín mười con không nuôi tròn một mẹ.
Cũng có những người con, khi mình đã khôn lớn tạo lập được công danh sự nghiệp, hồi tưởng lại khi còn thơ ấu, cái ngày mẹ dắt tay đến trường học, đòi đèn sách bút nghiên:
“Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập gành khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường họ, mẹ đi trường đời”.
Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ, có những người con mang kiếp tha phương lưu lạc vì cảnh đời cơ cực, nhưng tấm lòng vẫn đau đáu nhớ đến bóng dáng cha già mẹ yếu nơi chốn quê nhà đìu hiu cô tịch:
“Ai về tôi gởi buồng cau
Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy
Ai về tôi gởi đôi giày
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi!”
Đi qua năm tháng gian truân nuôi con khôn lớn, cha mẹ thêm những nếp nhăn, sợi tóc bạc trên tấm thân cằn cỗi già nua. Tuổi thơ con ngày càng đẹp với nhiều mơ mộng cao xa, thì tuổi xế chiều của cha mẹ dần mòn sắp gần đất xa trời. Thế mà con nào hay biết gì sự nhọc nhằn khổ cực của mẹ cha ngày đêm tảo tần nuôi con chóng thành người. Con cứ hồn nhiên rong chơi theo chuỗi ngày hoa niên không một chút buồn lo. Khi chúng ta ý thức về tình mẹ cao sâu như trời biển là lúc ta sắp trưởng thành làm người.
Vậy chúng ta phải trân trọng, nâng niu gìn giữ tấm lòng bao dung độ lượng của cha mẹ, cho dù có sống với những nghiệt ngã buồn vui, vinh nhục; chúng ta cùng nhau giữ hoài trong lòng một nỗi niền thiết tha khi mỗi lần chợt thấy bóng hoàng hôn ngả màu, nỗi nhớ chạnh lòng.
Thiết nghĩ, để Báo hiếu công ơn cha mẹ, chúng ta hãy tranh thủ thời gian ngay bây giờ, hãy làm gì cho mẹ cha vui lòng; đừng để đến khi cha mẹ qua đời. Lúc đó, hoa Hồng trắng cài lên ngực ta mới chợt thoảng thốt, nghẹn ngào thì đã muộn:
“Nhặt cành hoa trắng chia phôi
Mới hay mình đã mồ côi cuộc đời
Đêm nay mưa gió đầy trời
Nhói lòng con nghẹn tiếng lời Vu lan.”
“Dù dĩ vãng có phai màu hoa trắng
Mà con cài thương nhớ Mẹ Vu lan
Bao mùa hoa, bao năm tháng phai tàn
Con vẫn nhớ Mẹ hiền bên giậu trắng.”
Mỗi tấm lòng hiếu kính cho các bậc cha mẹ còn hiện tiền, và một nén tâm hương thành kính dâng lên cho những bậc cha mẹ không còn tại thế. Nguyện cầu cho tất cả hưởng được phước báo trong mùa Báo hiếu, lễ Vu lan.
Cứ mỗi độ nhìn lá vàng rơi lát đát
Gió mùa thu nhè nhẹ thoảng đưa
Những án mây cô đơn bay về phương trời vô định
Đó là lúc báo hiệu cho chúng ta biết ngày Vu Lan đã về
Lòng bồi hồi xao xuyến nghĩ đến mẹ cha.
Lên núi nhớ ơn cha, xuống sông thương tình mẹ
Ôi núi cao vòi vọi, ôi sông rộng mênh mông…
Hai vai con mang nặng từ vô lượng kiếp rồi
Ơn cha và nghĩa mẹ lặn hụp biển luân hồi.
Thật vậy chúng ta vẫn biết sinh ký tử vi có hợp rồi tan, định luật ngàn thu ấy, nhưng vẫn không sao tránh khỏi sự xúc động nghẹn ngào khi nhìn thấy đóa hoa trắng được cài lên vai áo cho những người con mất mẹ, là màu trắng tang thương màu hoa buồn tủi, màu cô đơn da diết nhớ mẹ cha. Hạnh phúc thay những ai còn mẹ, hãy yêu thương mẹ gởi vào lòng mẹ một cảm xúc tình mẫu tử thiêng liêng !
Rất nhiều người bận rộn suốt đời, chạy đua theo danh lợi. Làm cho mẹ cha không có thì giờ nhìn kỹ con. Và con không có thì giờ nhìn kỹ mẹ cha. Để khi cha mẹ mất thì nghĩ là mình chưa bao giờ thật có ý thức rằng mình có cha mẹ. Vì thế, chúng ta hãy trân trọng và ý thức rằng cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta có được.
Con sẽ không đợi một ngày kia mẹ mất mới giật mình khóc lóc…
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ ?
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Nghĩ về Mẹ đâu cần chờ tháng bảy
Quà cho Mẹ đâu cần tám tháng ba
Lỡ một mai đường về không có Mẹ
Là niềm đau mất mát nhất trên đời.
Hòa trong không khí chung trong ngày Lễ Vu Lan về trên quê hương đất Việt. Nhân dịp mùa Vu Lan báo hiếu, Tỳ kheo ni Thích Nữ Liên Tâm cùng bổn tự thành tâm tri ân Hòa thượng trưởng ban trị sự ĐắkLắk, chư Ni bộ chùa Dược Sư, cùng Quý Phật tử – Thiện nam tín nữ gần xa đã góp lời cầu nguyện và trợ duyên bổn tự hoàn mãn buổi lễ; kính chúc quý vị và gia đình mạnh khỏe, thân tâm an lạc. Và giữ trọn câu Hiếu đạo.
NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT MA HA TÁT.
Thảo luận về post