“Lui hui nơi cõi ta bà
Giật mình ngó sực đã già không hay!
Nhác trông đã quá một ngày
Năm qua tháng lại hết ngay một đời.
Chỉ toàn lo việc… trời ơi
Chỉ xây đắp chuyện nước trôi qua cầu
Thình lình nhận được thơ sầu
Nội ngày mai có lệnh chầu Diêm La.
– Ông ơi, nán lại cho mà!
Con còn vài việc thiết tha chưa làm
Tử thần lạnh lẽo, hất hàm
Theo ta, ngươi chớ càm ràm uổng công!
Biết không xong, đứng khóc ròng
Trách mình đã sống lông bông một đời
Thế là… nhắm mắt chân xuôi
Rứa là bị Nghiệp dắt lôi 6 đường.
Chỉ vì lúc sống xem thường
Thời gian… lưỡi búa có nhường nhịn ai
Sống nay rồi lại chết mai
Đời phù du vẫn miệt mài muốn, tham.
Chết rồi thành bụi, thành than
Hồn trầm luẩn quẩn trần gian kiếp, đời…
Ai còn mặc ”chiếc áo người”
Việc gì quan trọng tức thời ưu tiên.
Diêm La hổng nhận ”đút tiền”
Muốn tránh mặt ổng hãy liền Tỉnh, Tu”.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Thảo luận về post