Con bất hiếu phụ ơn cha mẹ
Kiếp con người bày vẻ lá lay
Nuôi cha mẹ lại tính tháng ngày
Mẹ nuôi con thức suốt đêm dài.
Lúc con ốm hình hài chẳng tiếc
Nợ chạy vay cầu trời tha thiết
Bái tứ phương con nào biết hay
Bỏ cha mẹ đói khát đọa đày.
Con bất hiếu quên ơn sinh dưỡng
Trọn Kiếp người hưởng quả báo lai
Làm sao sống trong cõi trần ai
Miệng thế gian chê bai thậm tệ.
Đối cha mẹ mình còn câu nệ
Sống người đời có dể lắm không
Trời trong thấy còn rơi nước mắt
Huống con người lượm lặt từ bi.
Xót xa quá đạo nghĩa cùng tri
Người nhân đức phải đi đường đạo
Phật tại gia làm tròn hiếu thảo
Ơn sanh thành biển đảo bao la.
Công dưỡng nuôi như núi thiên hà
Tình cha mẹ bao la trời biển
Ai còn mẹ thì nên hiểu chuyện
Đừng để buồn đưa tiễn song thân.
Đời dạy ta sống có lòng nhân
Đạo khuyên ta tứ ân giữ vẹn
Sống làm sao mà không hổ thẹn
Trọn Kiếp người giữ vẹn hiếu trung.
Bước trần đời mới được ung dung
Lòng thanh thản trời vun đất dưỡng
Miệng thế gian mãi luôn ca ngưỡng
Trí đại thành trưởng phước thật cao.
Luôn đắp bồi công đức cù lao
Xây đạo hạnh thanh cao bác ái
Tây đài thượng cảnh mông mênh
Về đất Phật đặng nên an dưỡng…
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Thảo luận về post