Khi nghe tin còn ba tháng nữa Đức Phật sẽ nhập Niết Bàn, chư đại đức tỳ kheo vô cùng xúc động. Các bậc Thánh Tăng A La Hán phát sanh động tâm. Những vị còn phàm tăng không thể cầm nước mắt, than rằng, “Đức Thế Tôn nhập diệt quá sớm! Đức Thiện Thệ nhập diệt quá sớm! Pháp nhãn biến mất trên đời quá sớm!”
Chư Tăng hợp nhau lại từng đoàn, từng nhóm để bàn thảo rất xôn xao, ai nấy đều mến tiếc.
Trong khi ấy chỉ riêng mình Đại Đức Tissa, suy tư rằng, “không bao lâu nữa Đức Thế Tôn sẽ diệt độ mà đến nay ta vẫn còn chưa diệt trừ được tham ái. Vậy, giờ đây ta nên tận lực tinh tấn hành thiền để chứng ngộ Thánh Quả trong khi Đức Thế Tôn còn tại thế.”
Nghĩ vậy Đại Đức Tissa tách riêng ra sống một mình, ngày đêm chuyên cần chú niệm, không gần gũi chuyện trò với các vị tỳ kheo khác.
Khi ấy chư tỳ kheo tìm đến hỏi Đại Đức tại sao làm vậy thì Ngài không nói một lời mà cứ chuyên chú quyết tâm hành thiền. Câu chuyện được bạch lại với Đức Phật. Đức Phật cho gọi Đại Đức Tissa đến và hỏi, “Câu chuyện được thuật lại như vậy có đúng không?”
– Bạch Hóa Đức Thế Tôn, quả thật đúng như vậy.
– Tại sao?
– Kính Bạch Đức Thế Tôn, con nghe rằng còn không bao lâu nữa Đức Thế Tôn sẽ nhập diệt mà đến nay con vẫn chưa tận diệt tham ái. Vì lẽ ấy con cố gắng tinh tấn hành thiền để chứng ngộ Đạo Quả A La Hán trong lúc Đức Thế Tôn còn hiện tiền.
Đức Phật nghe xong liền ca tụng: “Lành thay! Lành thay!” Rồi Ngài dạy chư tỳ khưu:
“Này chư Tỳ Kheo, tỳ kheo nào tôn kính, mến tiếc Như Lai, hãy noi gương Tỳ Kheo Tissa. Những ai cúng dường Như Lai bằng hương hoa, trà, quả chưa hẳn được gọi là cúng dường cao thượng. – Thực hành đúng Giáo Pháp của Như Lai mới thật là cúng dường Như Lai một cách chính đáng.”
__()__ Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật __()__
Thảo luận về post